THỨ TƯ SAU CHÚA NHẬT IV THƯỜNG NIÊN
Ca nhập lễ Tv 105, 47
Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con, xin Ngài thương cứu độ, quy tụ chúng con về, từ giữa muôn dân nước, để chúng con xưng tụng Thánh Danh, và được hiên ngang tán dương Ngài.
Bài đọc 1 (Năm lẻ) Dt 12, 4-7.11-15
Chúa thương ai thì mới sửa dạy kẻ ấy.
Trích thư gởi tín hữu Do-thái.
4 Thưa anh em, trong cuộc chiến đấu với tội lỗi, anh em chưa chống trả đến mức đổ máu đâu.
5 Anh em đã quên lời khuyên nhủ được nói với anh em như với những người con: Con ơi, đừng coi nhẹ lời Chúa sửa dạy, chớ nản lòng khi Người khiển trách. 6 Vì Chúa thương ai thì mới sửa dạy kẻ ấy, và có nhận ai làm con thì Người mới cho roi cho vọt. 7 Anh em hãy kiên trì để cho Thiên Chúa sửa dạy. Người đối xử với anh em như với những người con. Thật vậy, có đứa con nào mà người cha không sửa dạy? 11 Ngay lúc bị sửa dạy, thì chẳng ai lấy làm vui thú mà chỉ thấy buồn phiền. Nhưng sau đó, những người chịu rèn luyện như thế sẽ gặt được hoa trái là bình an và công chính. 12 Bởi vậy, hãy làm cho những bàn tay bủn rủn, những đầu gối rã rời, nên mạnh mẽ. 13 Hãy sửa đường cho thẳng mà đi, để người què khỏi trật bước và hơn nữa, còn được chữa lành.
14 Anh em phải cố ăn ở hoà thuận với mọi người, phải gắng trở nên thánh thiện; vì không có sự thánh thiện, thì không ai sẽ được thấy Chúa. 15 Anh em phải coi chừng, kẻo có ai lừng khừng mà mất ân sủng của Thiên Chúa, kẻo có ai trở nên rễ đắng nảy mầm, gây xáo trộn và do đó làm hư hỏng nhiều người.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp ca Tv 102, 1-2.13-14.17-18a
Đ. Ân tình Chúa thiên thu vạn đại, Chúa dành cho ai kính sợ Người.
1) Chúc tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi, toàn thân tôi, hãy chúc tụng Thánh Danh! Chúc tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi, chớ khá quên mọi ân huệ của Người.
Đ. Ân tình Chúa thiên thu vạn đại, Chúa dành cho ai kính sợ Người.
2) Như người cha chạnh lòng thương con cái, Chúa cũng chạnh lòng thương kẻ kính tôn. Người quá biết ta được nhồi nắn bằng gì, hẳn Người nhớ: ta chỉ là cát bụi.
Đ. Ân tình Chúa thiên thu vạn đại, Chúa dành cho ai kính sợ Người.
3) Ân tình Chúa thiên thu vạn đại, dành cho kẻ nào hết dạ kính tôn. Người xử công minh cả với đời con cháu, cả những ai giữ giao ước của Người.
Đ. Ân tình Chúa thiên thu vạn đại, Chúa dành cho ai kính sợ Người.
Bài đọc 1 (Năm chẵn) 2 Sm 24, 2.9-17
Chính con đã phạm tội nặng khi kiểm tra dân số;
nhưng đàn chiên đó đã làm gì?
Trích sách Sa-mu-en quyển thứ hai.
2 Một hôm, Vua Đa-vít bảo ông Giô-áp, tướng chỉ huy quân lực, đang ở với vua: “Hãy rảo khắp các chi tộc Ít-ra-en, từ Đan tới Bơ-e Se-va, và điều tra nhân khẩu để ta biết dân số.” 9 Ông Giô-áp nộp cho vua con số của cuộc điều tra dân số: Ít-ra-en có tám trăm ngàn chiến binh biết tuốt gươm, và Giu-đa có năm trăm ngàn.
10 Vua Đa-vít áy náy trong lòng sau khi đã kiểm tra dân số như vậy. Vua Đa-vít thưa cùng Đức Chúa: “Con đã phạm tội nặng khi làm như thế. Giờ đây, lạy Đức Chúa, xin bỏ qua lỗi lầm của tôi tớ Ngài, vì con đã hành động rất ngu xuẩn.” 11 Sáng hôm sau, khi vua Đa-vít dậy, đã có lời Đức Chúa phán với ngôn sứ Gát, thầy chiêm của vua Đa-vít, rằng: 12 “Hãy đi nói với Đa-vít: Đức Chúa phán thế này: “Ta đưa ra cho ngươi ba điều. Ngươi hãy chọn lấy một trong ba, và Ta sẽ thực hiện cho ngươi.” 13 Vậy ông Gát đến gặp vua
Đa-vít, báo cho vua và nói: “Ngài muốn điều gì xảy ra: hoặc bảy năm đói trong toàn nước ngài, hoặc ba tháng chạy trốn trước mặt kẻ thù đuổi theo ngài, hoặc ba ngày ôn dịch? Bây giờ xin ngài suy nghĩ xem tôi phải trả lời thế nào cho Đấng đã sai tôi.” 14 Vua Đa-vít nói với ông Gát: “Tôi lâm vào cảnh rất ngặt nghèo. Thà chúng ta sa vào tay Đức Chúa còn hơn, vì lòng thương của Người bao la, nhưng ước chi tôi đừng sa vào tay người phàm!”
15 Đức Chúa giáng ôn dịch xuống Ít-ra-en từ sáng hôm đó cho đến lúc đã định, và từ Đan tới Bơ-e Se-va, có bảy mươi ngàn người trong dân đã chết. 16 Thiên sứ đưa tay về phía Giê-ru-sa-lem để tàn phá thành, nhưng Đức Chúa hối tiếc vì tai hoạ đó, và Người bảo thiên sứ có nhiệm vụ tiêu diệt dân: “Đủ rồi! Bây giờ rút tay lại.” Thiên sứ của Đức Chúa đang ở gần sân lúa của ông A-rau-na, người Giơ-vút. 17 Vua Đa-vít thưa với Đức Chúa, khi thấy thiên sứ có nhiệm vụ đánh phạt dân, ông nói: “Ngài coi, chính con đã phạm tội, chính con có lỗi; nhưng đàn chiên đó đã làm gì? Xin tay Ngài cứ đè trên con và nhà cha con!”
Ðó là lời Chúa.
Ðáp ca Tv 31, 1-2.5.6.7
Đ. Lạy Chúa, xin thứ tha tội vạ cho con.
1) Hạnh phúc thay, kẻ lỗi lầm mà được tha thứ, người có tội mà được khoan dung. Hạnh phúc thay, người Chúa không hạch tội, và lòng trí chẳng chút gian tà.
Đ. Lạy Chúa, xin thứ tha tội vạ cho con.
2) Con đã xưng tội ra với Ngài, chẳng giấu Ngài lầm lỗi của con. Con tự nhủ: Nào ta đi thú tội với Chúa, và chính Ngài đã tha thứ tội vạ cho con.
Đ. Lạy Chúa, xin thứ tha tội vạ cho con.
3) Vì thế, ai là người hiếu trung với Chúa, sẽ kêu cầu Ngài lúc gặp cảnh gian truân; cho dầu nước lũ có ngập tràn, cũng không dâng tới họ.
Đ. Lạy Chúa, xin thứ tha tội vạ cho con.
4) Chính Chúa là nơi con ẩn náu, giữ gìn con khỏi bước ngặt nghèo. Khắp bốn bề, Chúa làm trổi vang lên, những khúc ca mừng con được giải thoát.
Đ. Lạy Chúa, xin thứ tha tội vạ cho con.
Tung hô Tin Mừng Ga 10, 27
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói: Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi; tôi biết chúng, và chúng theo tôi. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng Mc 6, 1-6
Ngôn sứ có bị rẻ rúng,
thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình.
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Máccô.
1 Khi ấy, Đức Giê-su trở về quê quán của Người, có các môn đệ đi theo. 2 Đến ngày sa-bát, Người bắt đầu giảng dạy trong hội đường. Nhiều người nghe rất đỗi ngạc nhiên. Họ nói: “Bởi đâu ông ta được như thế? Ông ta được khôn ngoan như vậy, nghĩa là làm sao? Ông ta làm được những phép lạ như thế, nghĩa là gì? 3 Ông ta không phải là bác thợ, con bà Ma-ri-a, và anh em của các ông Gia-cô-bê, Giô-xết, Giu-đa và Si-môn sao? Chị em của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta sao?” Và họ vấp ngã vì Người. 4 Đức Giê-su bảo họ: “Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình, hay giữa đám bà con thân thuộc, và trong gia đình mình mà thôi.” 5 Người đã không thể làm được phép lạ nào tại đó; Người chỉ đặt tay trên một vài bệnh nhân và chữa lành họ. 6 Người lấy làm lạ vì họ không tin. Rồi Người đi các làng chung quanh mà giảng dạy.
Ðó là lời Chúa.
Ca hiệp lễ Tv 30, 17-18
Lạy Chúa, xin tỏa ánh tôn nhan rạng ngời trên tôi tớ Ngài đây, và lấy tình thương mà cứu độ, xin đừng để con phải nhục nhã, vì đã kêu cầu Ngài.
Hoặc: Mt 5, 3-4
Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ. Phúc thay ai hiền hòa, vì họ sẽ được Đất Hứa làm gia nghiệp.